Làm hoàng đế Mân Vương_Diên_Chính

Các bầy tôi cũ của Mân cùng dâng biểu quy phục Vương Diên Chính, thỉnh ông về Phúc châu và cải quốc hiệu sang Mân. Vương Diên Chính chấp thuận cải quốc hiệu thành Mân, song do quân Nam Đường sắp tiến công nên từ chối dời đô. Vương Diên Chính khiển tụng tử là Môn hạ thị lang-Đồng bình chương sự Vương Kế Sương (王繼昌) trấn thủ Phúc châu, quản lý quân sự của nam đô, cho Hoàng Nhân Phúng (黃仁諷) làm trấn át sứ. Vương Diên Chính phát thị vệ và lưỡng quân giáp sĩ ở nam đô, quân số 15 nghìn, đến Kiến châu chống Nam Đường.[9]

Trong khi đó, theo thỉnh cầu của Tra Văn Huy, tháng 2 năm Ất Tị (945) Lý Cảnh phái thêm vài nghìn quân tiếp viện nhằm chuẩn bị tiến công Kiến châu. Vương Diên Chính khiển Dương Tư Cung và Trần Vọng đem vạn quân kháng cự. Kết quả quân Mân thua trận, Trần Vọng bị giết, còn Dương Tư Cung buộc phải chạy về Kiến châu. Vương Diên Chính hay tin thì rất sợ hãi, triệu thêm 5000 binh từ Tuyền châu (do Đổng Tư An và Vương Trung Thuận chỉ huy) đến tăng cường phòng thủ cho Kiến châu, chuẩn bị cho một cuộc bao vây.[9]

Hai sĩ quan ở Phúc châu là Lý Nhân Đạt và Trần Kế Tuần (陳繼珣) quay sang chống Vương Diên Chính từ trước, đến tháng 3 ÂL, họ ngầm vào thành Phúc châu thuyết phục tướng Hoàng Nhân Phúng tham gia nổi dậy chống Vương Diên Chính. Họ tiến hành ám sát Vương Kế Sương và Ngô Thành Nghĩa, rồi lập một tăng nhân là Trác Nham Minh làm hoàng đế. Vương Diên Chính biết tin thì cho tiêu diệt người nhà của Hoàng Nhân Phúng, mệnh Thống quân sứ Trương Hán Chân (張漢真) đem 5 nghìn thủy quân hội với quân Chương châu và Tuyền châu thảo phạt chế độ Phúc châu. Tháng 7 ÂL, có người nói rằng viện binh Phúc châu tại Kiến châu âm mưu làm phản, do vậy Vương Diên Chính tịch thu áo giáp và binh khí của họ, đuổi họ về, song cho phục binh ở nơi hiểm trở mà giết hết, có đến hơn tám nghìn người chết, đem thịt họ về để ăn. Vương Diên Chính khiển sứ phụng biểu xưng thần với Ngô Việt, thỉnh làm nước phụ dung để cầu cứu. (Tại Phúc châu, Lý Nhân Đạt vu cáo Hoàng Nhân Phúng và Trần Kế Tuần mưu phản Trác Nham Minh rồi giết chết, đến tháng 5 ÂL lại ám sát Trác Nham Minh, đoạt lấy quyền lực và xưng là Uy Vũ lưu hậu, quy phục trên danh nghĩa cả Nam Đường và Hậu Tấn.)[9]

Ngày Đinh Hợi (24) tháng 8 năm Ất Tị (2 tháng 10 năm 945), Tiên phong kiều đạo sứ Vương Kiến Phong (王建封) leo lên thành, cuối cùng chiếm được Kiến châu, Vương Diên Chính đầu hàng.[1]